Love Story of a Poet / Chuyện Tình Chàng Thi Sĩ


Hoàng Uyển Văn

Chàng thi sĩ thì nghèo về tất cả

Giàu có hồn thơ nhưng vẫn trắng đôi tay

Chàng chẳng có ngôi nhà để bán

Chỉ rong chơi trong ngôn ngữ thiên hà...

Và thay vì triệu đóa hồng xinh thắm

Chàng viết tặng nàng muôn triệu ánh sao thơ

Nhưng thơ vẫn muôn đời mầu trắng

Nên cuộc tình chàng vẫn trắng mầu thơ!...

Bởi nhan sắc cũng chỉ là ảo ảnh

Cũng tàn phai theo năm tháng ơ thờ

Nàng cũng đã trong lầu son gác tía

Bỏ quên đời hiu hắt bóng người mơ...

Chàng tội nghiệp có bao giờ tỉnh mộng

Vẫn tháng năm sầu úa những mong chờ

Và một sớm không ai còn thấy nữa,

Gió bên đường thổi mãi những trang thơ...


Hoàng Uyển Văn

The poet was poor in everything.

Rich in poetic soul but his hands were empty.

He had no house to sell. 

Just roaming in the galaxy of words and verses. 

And instead of a million of beautiful roses, 

he wrote for her millions of  dream poems. 

But poetry had forever been the color of  white. 

So his love story was also like the whiteness of clouds.

Because beauty is just an illussion

that will fade away with years of indifference. 

She now live a rich life in a mansion

And had forgotten the lover of bygone times...

Pitifully, he never woke up from his dream.

Months and years passed by, but he still waited for her.

And then one day, no one saw him again. 

Only the wind by the roadside  kept blowing on ragged pages of poetry.


Translated by Vương Thanh, 2023