Hearing Long-ago Footsteps / Nghe Tiếng Chân Xưa
Đoàn Tuyết Thu
Rồi một sớm mai này
Ta nghe tiếng ngày đi
Âm thanh rơi lặng lẽ
Giữa thềm vắng mênh mang
Nhớ người xưa cười nói
Vỡ hạt nắng lung linh
Đầy hoàng hôn trong mắt
Thắp lửa ấm môi thơm
Tưởng còn lời hò hẹn
Ta chờ đợi một thời
Nay gió thổi qua trời
Phai phôi câu thương nhớ
Ta nghe tiếng ngày về
Hát trên lời lá biếc
Cánh lá tiếc ngỡ ngàng
Đan tay ru tình lỡ
Rồi một sớm mai này
Chỉ còn bước chân ta
Cổng thời gian mòn mỏi
Đưa đón nỗi quạnh hiu
Đoàn Tuyết Thu
One early dawn,
I heard the day passing by.
Its sound fell silently
into the empty void of the night.
I remembered my old love talking and laughing
under the bright, sparkling sunshine.
And then his eyes were full of loving sunset’s light.
To lit up warm lips with glowing fire.
I thought there was still a promise of Love
and I’d waited for quite some time.
But now, the strong wind blows through the sky,
to fade away the words of love out of one’s heart and mind.
I heard the the day arriving
with the song of the wind singing
on the shining green leaves.
Then, there was moment of sadness,
as one missed out the boat of Love.
And then one early dawn,
there’ll be only my footsteps on the road.
As the passage of Time drags on drearily
and fills the heart with melancholy.
Translated by Vương Thanh, 05.2023