Coffee / Cà Phê
Đoàn Tuyết Thu
Có những điều tưởng chừng như đơn giản
Ly cà phê mỗi buổi sáng mời chào
Như lời chúc trao nhau đầu ngày mới
Có khi tìm, bạc nửa mái thanh xuân
Ly cà phê tưởng chừng điều giản dị
Có đôi khi cháy bỏng giấc mơ thôi
Giọt cà phê thấm ngọt tan đầu lưỡi
Sưởi ấm tình khi ta đã chia xa
Những ngả rẽ trong đời ai đoán trước
Bước chân đi hương còn giữ thật đầy
Ly cà phê bên nhau tình nồng ấm
Sẽ buồn nhiều khi giọt ở giọt đi
Đoạn trần dài một chiều chân vẫn bước
Khắc trong tâm vài chỗ trống vắng xa
Từng giọt lặng gọi thầm tên quen cũ
Giọt cuối cùng xao động những phai phôi
Ly cà phê ân cần mời người uống
Thấm chân tình giọt hạnh phúc giản đơn
Nhâm nhi cạn bao ngọt ngào trao gửi
Ngụm nhỏ tình giữa khoảng lặng thương yêu
Đoàn Tuyết Tnu
There are things that seem simple.
A cup of coffee to greet you each morning.
Like a wish exchanged at a new day’s beginning.
Sometimes a bosom friend found only when past youth’s prime.
And a cup of coffee appears to be a plain thing.
But sometimes it can ignite an old extinguished dream.
The sweet drop of coffee , on the tongue, melted.
It’ll warm the heart when we’re away from each other.
Separate ways, but fragrance of our friendship will last forever.
Who can predict the forks in life?
Have coffee together with warm affection.
Sadness there will be when a drop leaves another drop.
The long road of life continues, footsteps still tread.
Etched in my heart memories of a few places faraway.
Each drop silently calls out the name of an old friend.
And the last drop stirs up memories faded long ago.
This cup of coffee, I solicitously invite you to drink.
To imbue the soul with simple happiness,
and to savor the exchanged honey sweetness.
It’s a small sip of warm love
in the silent midst of boundless affection.
Translated by Vuong Thanh, 07.23