Hoài xuân thập vịnh kỳ 04 


Đoàn Thị Điểm

Hoàng hôn hà xứ hàm kim liên,

Phương trượng không dư liễu toả yên.

Ngọc bội dao trâm nhân khứ hĩ,

Kính hoa thuỷ nguyệt tư mang nhiên.

Luyến thâm si tưởng phân như lũ,

Sầu trọng cương tràng nhuyễn tự miên.

Nguyệt hạ quy lai thuỳ dữ ngữ,

Cô đăng thiêu tận vị thành miên.


懷春十詠其四


黃昏何處啣金蓮,

方丈空餘柳鎖煙。

玉佩瑤簪人去矣,

鏡花水月思茫然。

戀深癡想紛如縷,

愁重剛腸軟似綿。

月下歸來誰與語,

孤燈挑盡未成眠。

Gót sen vừa khuất chiều hôm

Ngôi chùa vắng ngắt, liễu buồn khói vây

Trâm cài ngọc giắt vào đây

Hoa gương trăng nước tứ ngây ngây sầu

Tơ vò, nỗi nhớ rầu rầu

Dạ mềm từng khúc, nỗi sầu đeo đai

Dưới trăng về chuyện với ai

Đèn côi khiêu mãi thức hoài canh thâu…

 Bản dịch của Đỗ Quang Liên