To One Who Borrows Tears / dư lệ (Gửi người vay lệ)
Đặng Lệ Khánh
Vì không khóc nên lệ dư còn đó
Người cứ vay, cứ mượn để làm thơ
Lệ chóng khô và thời gian trở gió
Xin nhanh tay, lệ rơi chẳng đợi giờ
Lệ nhẹ tênh mà làm lòng trĩu nặng
Nhìn chẳng nhiều mà rơi mãi không vơi
Đời đã vốn có quá nhiều cay đắng
Xin làm thơ bằng ánh mắt reo vui
Lệ vốn mặn nhớ hòa thêm nắng sớm
Màu mật ong có thoảng chút hoa hương
Lời sẽ ngọt và nét càng bay bướm
Thơ sẽ trong ngần như giọt tinh sương
Khi vay lệ người không cần biên nhận
Vốn lẫn lời sẽ tính sổ đời sau
Người sẽ phải lang thang tìm muôn kiếp
Đến khi nào trả được nợ cho nhau
Đặng Lệ Khánh
‘Cause I don’t cry, the remaining tears are still there.
Go ahead and borrow. Borrow them for writing poetry.
The tears will soon dry and Time pass by so quickly.
Please hurry up, the tears will not wait.
Teardrops are very light but make the heart heavy.
Seems like not a lot, but they keep falling without end.
Life basically is filled with sorrows and bitterness.
Please write poetry with looks of joyful mirth.
Tears by its nature are salty, so remember to mix early sunshine.
The color of golden honey with slight flower fragrance.
The words will become sweeter with artistic colors.
Poetry will be clear like drops of morning dew.
When borrowing tears, you don’t need a receipt.
As for cost and profit, I will ask for payment in the next life.
You will have to wander for thousands of reincarnations.
Until you have repaid the debt that you owe me.
translated by Vuong Thanh