Evoking the Old Dream / Gợi Giấc Mơ Xưa
Bùi Kim Thảo
Mơ về lại, trên bến xưa
Ngắm sông uốn khúc lưa thưa liễu gầy
Ai mang nhớ buộc bờ vai
Để chiều rơi nhớ vòng tay thuở nào
Vẫn còn đây , hương ngọt ngào
Còn đây năm tháng dạt dào mơ tôi
Chiều ơi…buồn nhè nhẹ thôi !
Kẻo thì thơ khóc thương người xa xăm
Gió lay rụng chiếc lá vàng
Cuốn trôi về cội bẽ bàng mùa thương
Ngẩn ngơ sợi nắng u buồn
Chim di lạc lối bụi đường mênh mang
Mơ làm mây trắng thênh thang
Trên vòm trời cũ bên hàng lau thưa
Ôm hoài kỷ niệm ngày xưa
Ngàn năm sau nữa đã thừa nhớ nhung .
Dream of visiting the old riverbank
To admire slender willow branches by the winding river.
Who carried cherished memories on their shoulders?
To let the evening fall, reminiscing about warm, loving embraces.
Still here, the sweet fragrance lingers
Still here, the years drift in my dreams
Oh evening... be just a little gently sad!
Lest poetry weeps for someone far away
The wind passing by the trees shook off golden leaves.
Fallen to the ground then swept away in a season of longing.
Strands of sunlight, looking sad and lonely as the sun sets
A wandering bird losing its way in the misty sky.
Dream of being the white clouds roaming high.
Floating over my old hometown in the vast blue sky.
Embracing the memories of beloved bygone days..
Even after a thousand years, the longing never fade away..
by Bùi Kim Thảo
translated by Vương Thanh, 16.11.2023