Poem of Forgetness / Thơ Quên
Poem: Tuệ Nga, Music: Mộc Thiêng
Poem of Forgetness / Thơ Quên
Poem: Tuệ Nga, Music: Mộc Thiêng
Poem: Tuệ Nga, Music: Mộc Thiêng
English translation by Vuong Thanh, 2023
Performed by Ngọc Quy
Performed by Ngọc Quy
Years of wandering have passed,
yet the heart still remembers the old homeland.
Recalling the areca trees, and the cabbage fields,
and the cool shades of the Coconut trees by the riverbank.
Years have gone by in distant lands!
Homeland in a hazy mist.
The sunshine so sparkling on the guest land (1)
Yet my soul is the color of sunset.
Years as a traveler have passed!
Feelings quieted down in the smoky autumn,
Thinking of homeland with evening melancholy..
Ephemeral shadows of the Transient Life!
Years have passed with weary footsteps.
Verses written not yet captured the soul’s poetry.
Mountains of a thousand years still stand.
Do they feel the desolation within their hearts?
The streets, this evening, wet with light rain.
Which traveler is seeking Autumn’s fragrance.
Only see the sky full of white mist.
The mountains expose their sorrows for thousands of years.
Many years already, I still tell myself.
The remaining part, for Poetry,
Poetry of Forgetness! Days of Fiery Sun...
Forgotten of Forgetness! Months of Misty Haze!
Poetry casts its sorrows out the door,
To perceive Life becoming Beautiful like Poetry again!
Years have gone by, wandering and drifting.
A long time before I again dream.
Last night, a dream of being lost
admist the Milky Way, feeling amazed.
(1) guest land: I make up this term to contrast with homeland. (đất khách). I prefer this over to foreign/distant land.
Bao năm rồi lưu lạc
Lòng vẫn nhớ quê xưa
Nhớ hàng Cau, luống Cải
Bờ sông mát bóng Dừa
Bao năm rồi viễn xứ !
Quê Hương chìm khói sương
Trời quê ai nắng ngọt
Sao nghe hồn tà dương
Bao năm rồi lữ khách !
Tình trầm trong khói Thu
Quê Hương ! Chiều quan tái ...
Thoáng bóng Đời Phù Du !
Bao năm rồi bước mỏi
Viết chưa tròn Ý Thơ !
Núi ngàn năm vẫn đó
Có nghe lòng hoang sơ ...
Phố chiều nay Mưa Bụi !
Lữ Khách nào, Tìm Thu ...
Chỉ thấy trời sương trắng
Núi Hong Sầu Thiên Thu ...
Bao năm rồi vẫn Nhủ
Phần Còn Lại, Cho Thơ,
Thơ Quên ! Ngày Nắng Lửa...
Thơ Quên ! Tháng Sương Mù !
Thơ Ném Sầu ra Cửa
Để Thấy Đời Lại Thơ !
Bao năm rồi phiêu bạt,
Lâu quá mới lại mơ
Đêm qua mơ mình lạc
Giữa Ngân Hà ngẩn ngơ ...