Fairyland / Thiên Thai
by Văn Cao
Fairyland / Thiên Thai
by Văn Cao
Translated by Vuong Thanh, 2019
by Văn Cao
Translated by Vuong Thanh, 2019
Whose singing voice this evening floats on the waves.
Remember Lưu ‘n’ Nguyễn of olden days
who wandered into the land of the fairies.
O the road to Fairyland,
the Source of Inspiring Love
Heavenly music floating on the wind,
touching one's heart with soulful melodies.
Melodies warm and loving,
like the water embracing
the boat's hull.
Music waves touched the falling peach blossoms.
A misty haze in the distance circled around the sky.
The small boat floated in loneliness on the waters.
The homeland gradually disappeared beyond the mountains.
Feeling wistful as the boat’s rowed across the Jade Stream.
Someone singing on the shore of the fairy realm.
In this fairyland, the spring flowers
had never met an earthly butterfly.
There's peach season which Time’d never wither its fruits.
We Fairies would like to offer you these fragrant peaches.
This heavenly exotic dance, the two young men
joined in the fun with the fairies.
A magical night under the moon and stars,
the music stirred one’s heartstrings with nostalgia.
The Fairyland melody, timeless and soul-floating,
makes a man forget about earthly life.
O The music of the Fairies...
O The music desiring Love...
The Fairyland’s moonlight dreams of dissolving
into an earthly mount’n stream.
A fairy’s moment of wild love passion
does it only once happen?
The singing floats on the wind; the drums echo near and far.
Don't mention the olden times,
it just makes my heart feels sad with nostalgia…
O Fairyland! Lưu ‘n’ Nguyễn forgot earthly life.
Living together with the fairies for many years.
As sunsets go by, longings for their hometowns grew.
They asked the fairies if ít’s possible to come back for a visit.
Lưu and Nguyễn came back to human land.
But hundreds of years have passed since then.
They went back to search for Fairyland.
But the fairy realm’s nowhere to find.
Those late evenings when the moon’s rising,
the singings still reverberate in the fairy realm…
Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng
Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Ðào Nguyên
Kià đường lên tiên, kìa nguồn hương duyên
theo gió tiếng đàn xao xuyến
Phím tơ lưu luyến, mấy cung u huyền
Mấy cung trìu mến như nước reo mạn thuyền
Âm ba thoáng rung cánh đào rơi
Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời
Lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền lan
Quê hương dần xa lấp núi ngàn
Bâng khuâng chèo khua nước Ngọc Tuyền
Ai hát trên bờ Ðào Nguyên
Thiên Thai chốn đây Hoa Xuân chưa gặp Bướm trần gian
Có một mùa đào dòng ngày tháng chưa tàn qua một lần
Thiên Tiên chúng em xin dâng hai chàng trái đào thơm
Khúc nghê thường này đều cùng múa vui bầy tiên theo đàn
Ðèn soi trăng êm nhạc lắng tiếng quyên
đây đó nỗi lòng mong nhớ
Này khúc bồng lai
là cả một thiên thu trong tiếng đàn chơi vơi
Ðàn xui ai quên đời dương thế
Ðàn non tiên đàn khao khát khúc tình duyên
Thiên Thai! Ánh trăng xanh mơ tan thành suối trần gian
Ái ân thiên tiên em ngờ phút mê cuồng có một lần
Gió hát trầm tiếng ca tiếng phách ròn lắng xa
Nhắc chi ngày xưa đó đến se buồn lòng ta
Ðào Nguyên trước Lưu Nguyễn quên trần hoàn
Cùng bầy tiên đàn ca bao năm
Nhớ quê chiều nào xa khơi
Chắc không đường về,
Tiên nữ ơi!
Ðào Nguyên trước Lưu Nguyễn khi trở về
Tìm Ðào Nguyên, Ðào Nguyên nơi nao ?
Những khi chiều tà trăng lên
Tiếng ca còn rền trên cõi tiên.