Tập Kiều

Tản Đà

Trăm năm tính cuộc vuông tròn

Con tằm đến thác hãy còn vương tơ

Thiếp từ ngộ biến đến giờ

Dám xa xôi mặt mà thơ thớt lòng

Cắn răng bẻ một chữ "đồng"

Sâm Thương chẳng vẹn chữ "tòng" tại ai?

Cũng là nhỡ một nhầm hai

Ba sinh âu hẳn duyên giời chi đây

Rằng trăm năm cũng từ đây

Duyên này thời giữ, vật này của chung

.............................................

Mà lòng trọng nghĩa khinh tài xiết bao

Cười rằng tri kỷ trước sau

Mười phần ta cũng tin nhau cả mười

Giếng vàng đã rụng một vài

Mà chàng Kim đó là người ngày xưa

.............................................


(Thơ Tản Đà 1925)


Những chỗ trống Tản Đà nhường cho các thi nhân trong nước nối giúp


Tản Đà