Đào hoa thi bài 1-6


Nguyễn Trãi

Đào hoa thi bài 1

Một đoá đào hoa khá tốt tươi,

Cách xuân mơn mởn thấy xuân cười.

Đông phong ắt có tình hay nữa,

Kín tịn (1) mùi hương dễ động người.

(1) các sách Nôm phiên âm như Truyện Kiều, Hoa tiên đều phiên chữ ấy là tận. Nhưng nếu là tận thì đã có chữ tận 盡. Đây phải phiên là tịn (tức hết, cũng như tận. Ở nông thôn Thanh Nghệ người ta còn nói tịn tức là hết. Đến tịn nơi chứ không nói tận)”. Ở đây có nghĩa là toả hết hương.


Đào hoa thi bài 2

Động người hoa khéo tỏ tinh thần,

Ít bởi vì hoa, ít bởi xuân.

Dẽ sử chim xanh đừng chuốc lối,

Bù trì đã có khí hồng quân.


Đào hoa thi bài 3

Khí hồng quân hãy có sá tài qua,

Chớ phụ xuân này chớ phụ hoa.

Hoa có ý thì xuân có ý,

Đâu đâu cũng một khí dương hoà.


Đào hoa thi bài 4

Khí dương hoà há có tư ai?

Năng một hoa này nhẫn mọi loài.

Tính kể chỉn còn ba tháng nữa,

Kịp xuân chớ để má đào phai.


Đào hoa thi bài 5

Má đào phai hết bởi xuân qua,

Nếu lại đâm thì liền luống hoa.

Yến sở Dao Trì đà có hẹn,

Chớ cho Phương Sóc đến lân la.


Đào hoa thi bài 6

Phương Sóc lân la, đã hở cơ,

Ba phen trộm được há tình cờ!

Có ai ướm hỏi tiên Vương Mẫu,

Tin khá tin thì ngờ khá ngờ.