Tự thán bài 7 (Một phút thanh nhàn trong thuở ấy)


Nguyễn Trãi

Giầu (trầu) chẳng kịp, khó còn bằng,

Danh lợi lòng đà ắt dửng dưng.

Dò trúc xông qua làn suối,

Tìm mai theo đạp bóng trăng.

Giang sơn bát ngát kìa quê cũ,

Tùng cúc bù trì ấy của hằng.

Một phút thanh nhàn trong thuở ấy,

Nghìn vàng ước đổi được hay chăng ?