Hải khẩu dạ bạc hữu cảm (I) 海口夜泊有感 • Cảm hứng đêm đậu thuyền ở cửa biển (I)
Nguyễn Trãi
Nhất biệt giang hồ sổ thập niên,
Hải môn kim nhật hệ ngâm thuyền.
Ba tâm hạo diểu thương châu nguyệt
Thụ ảnh sâm si phố tự yên.
Vãng sự nan tầm thời dị quá.
Quốc ân vị báo lão kham liên.
Bình sinh độc bão tiên ưu niệm,
Toạ ủng hàn khâm dạ bất miên.
Dịch nghĩa
Từ ra đi lưu lạc giang hồ đã mấy mươi năm,
Tối nay buộc thuyền thơ nơi cửa biển.
Đáy nước mênh mang, trăng chiếu trên bãi lạnh,
Hình dáng cây cối lô nhô, khói phủ trên bến.
Khó tìm nhớ lại việc xưa, thời gian trôi quá dễ,
Tự thương xót mình đã già mà ơn nước chưa đền.
Bình sinh một mình ôm cái chí lo truớc hưởng sau,
Ngồi cuốn chăn lạnh thức suốt đêm.
海口夜泊有感
一別江湖數十年,
海門今日繫吟船。
波心浩渺滄洲月,
樹影參差浦漵煙。
往事難尋時易過,
國恩未報老堪憐。
平生獨抱先憂念,
坐擁寒衾夜不眠
Bao năm xa cách sông hồ,
Đêm nay lại buộc thuyền thơ chốn này.
Mênh mông sóng bãi trăng đầy.
Khói lồng bến nước bóng cây im lìm.
Thời qua, việc cũ khó tìm
Chưa đền ơn nước buồn thêm tuổi già.
"Tiên ưu" ray rứt lòng ta,
Khoác chăn trằn trọc canh tà khôn khuây...
Bản dịch của Nguyễn Tấn Hưng