Bảo kính cảnh giới bài 30 (Chẳng khôn chẳng dại luống ương ương)


Nguyễn Trãi

Chẳng khôn chẳng dại luống ương ương,

Chẳng dại người hoà lại chẳng thương.

Bến liễu mới dời thuyền chở nguyệt,

Gác vân còn chửa bút đeo hương.

Sách ngâm bạc dẫy mai trong tuyết,

Đối uống vàng đầy cúc thuở sương.

Văn đạt chẳng cầu, yên mấy phận,

Ba gian lều cỏ đất Nam Dương.