Lão thái 老態 • Vẻ già


Nguyễn Khuyến

Ngô niên ngũ thập ngũ niên linh,

Xú thái bàn bàn lão tận hình.

Xỉ bặc hàm toan như chúng tụng,

Nhãn hoa yểm quyển mạn truyền kinh.

Tự liên kính phát tam phần bạch,

Thặng hữu đan tâm nhất điểm linh.

Mạc quái bằng song liên nhật tuý,

Ngã vi bất tuý thục vi tinh?


Tuổi ta đã năm mươi lăm tuổi lẻ,

Tất cả mọi cái xấu đều lộ ra lúc già.

Răng xiêu tê buốt như cãi cọ nhau,

Mắt hoa, gấp sách cắt nghĩa mò.

Tự thương mình, mái tóc trong gương đã ba phần bạc trắng,

Nhưng lòng son vẫn còn một điểm thiêng.

Chớ lạ rằng ngày nào cũng tựa cửa say sưa,

Nếu ta mà không say thì tỉnh với ai?