Ngẫu hứng kỳ 5
Nguyễn Du
Hữu nhất nhân yên lương khả ai,
Phá y tàn lạp sắc như hôi.
Tị nhân đản mịch đạo bàng tẩu,
Tri thị Thăng Long thành lý lai.
偶興其五
有一人焉良可哀,
破衣殘笠色如灰。
避人但覓道傍走,
知是升龍城裏來。
Có một người sao rất đáng thương,
Áo rách, nón rách, sắc mặt như tro.
Tránh người khác thà tìm vào lề đường mà đi,
Biết đó là người từ thành Thăng Long lại.
Bản dịch của Đào Duy Anh
Có một người kia thực đáng thương,
Nón xơ, áo rách, sắc xanh vàng.
Tránh người, cố né bên đường lủi,
Biết khách từ Thăng Long mới sang.