Hoạ Hải Ông Đoàn Nguyễn Tuấn
Nguyễn Du
Hoạ Hải Ông Đoàn Nguyễn Tuấn “Giáp Dần phụng mệnh nhập Phú Xuân kinh, đăng trình lưu biệt bắc thành chư hữu” chi tác
Hoành Sơn sơn ngoại lĩnh nam trình,
Cầm kiếm tương tuỳ thướng ngọc kinh.
Thố tuỷ vị hoàn tân đại dược,
Báo bì nhưng luỵ cựu phù danh.
Thương minh thuỷ dẫn bôi trung lục,
Cố quốc thiềm tuỳ mã hậu minh.
Thử khứ gia huynh như kiến vấn,
Cùng đồ bạch phát chí tinh tinh.
和海翁段阮俊甲寅奉命入富春京登程留別北城諸友之作
橫山山外嶺南程,
琴劍相隨上玉京。
兔髓未完新大藥,
豹皮仍累舊浮名。
滄溟水引杯中綠,
故國蟾隨馬後明。
此去家兄如見問,
窮途白髮正星星。
Dịch nghĩa
Bên kia dãy núi Hoành Sơn, ông lên đường đi vào phía nam,
Mang theo gươm đàn vào Kinh.
Ông lấy tuỷ con thỏ chế vị thuốc tiên chưa xong,
Thì đã lại mang luỵ vì danh hão, như con báo mang luỵ vì cái lốt da.
Nước biển ánh vào chén rượu màu xanh biếc,
Mảnh trăng quê hương dõi theo vó ngựa.
Lần nay ông vào, gặp anh tôi có hỏi,
Nhờ nói lại rằng tôi đang ở bước đường cùng, và tóc đã lốm đốm bạc.
Trích Hải Ông tập.
Đoàn Nguyễn Tuấn là con Đoàn Nguyễn Thục, đỗ hương cống đời Lê, có chiêu mộ người làng giúp Trịnh Bồng đánh Chỉnh, sau ra giúp Tây Sơn, làm đến chức Tả thị lang bộ lại, tước Hải Phái bá. Có đi sứ Trung Quốc năm 1790 và có tập thơ nhan đề Hải Ông tập. Ông là anh vợ Nguyễn Du, hơn Nguyễn Du khoảng 15 tuổi.
Bản dịch của Nguyễn Thạch Giang
Vào nam đường ấy vượt non Hoành,
Xách kiếm ôm cầm thẳng tới kinh.
Tuỷ thỏ chưa thành thang đại dược,
Da beo còn luỵ cái phù danh.
Bể khơi sóng gợn bầu pha biếc,
Quê cũ trăng treo ngựa thắng bành.
Bác gặp anh tôi như có hỏi,
Tóc đầu đốm trắng bước lênh đênh.