Dạ hành 夜行 • Đi đêm
Nguyễn Du
Lão nạp an miên Hồng Lĩnh vân,
Phù âu tĩnh túc noãn sa tân.
Nam minh tàn nguyệt phù thiên lý,
Cổ mạch hàn phong cộng nhất nhân.
Hắc dạ hà kỳ mê thất hiểu,
Bạch đầu vô lại chuyết tàng thân.
Bất sầu cửu lộ triêm y duệ,
Thả hỉ tu my bất nhiễm trần.
夜行
老納安眠鴻嶺雲,
浮鷗靜宿煖沙津。
南溟殘月浮千里,
古陌寒風共一人。
黑夜何其迷失曉,
白頭無賴拙藏身。
不愁久露霑衣袂,
且喜鬚眉不染塵。
Vị sư già ngon giấc trong mây núi Hồng,
Chim âu cũng nằm yên tên bãi cát ấm.
Bóng trăng tàn dập dờn ngoài biển nam, xa ngàn dặm,
Trên lỗi cũ, gió lạnh dồn cả vào một người.
Đêm tối mờ mịt, sao mãi chưa sáng,
Già rồi, không nơi nương tựa, lại vụng bề náu thân.
Không lo đi lâu dưới sương, áo ướt,
Hãy mừng râu mày chẳng nhuốm bụi.
Bản dịch của Nguyễn Thạch Giang
Non Hồng ngon giấc vị sư già,
Cò trắng nằm yên bãi cát xa.
Biển rộng, trăng tà nghìn dặm thẳm,
Đường xưa gió lạnh một người qua.
Đêm đem tối mịt bao giờ sáng,
Đầu bạc thêm phiền vụng dấu ta.
Không ngại sương dầm lâu ướt áo,
Râu mày mừng nỗi bụi không pha.