Cà phê Paris
Duyên Anh
1.
Đưa nhau vào quán vắng
Hai tách cà phê đen
Paris đầy tuyết trắng
Anh nhìn anh, nhìn em
Tự nhiên sao mà nhớ
Một miếng phố Sàigòn
Giọt cà phê chậm nhỏ
Xuống ly đời em ngon
Quê hương mình giầu nắng
Tình ấm áp mặt trời
Người mộng xa muôn dặm
Mặc thời gian ngược xuôi
Ở đây buồn heo hút
Như hồn anh lưu vong
Cái cà phê nhấn nút
Nốc một hơi là xong
Xích gần nhau quán vắng
Paris cà phê đen
Tuyết rơi trên chất đắng
Tan trong nỗi ưu phiền
Xích gần nhau chút nữa
Paris cà phê đen
Ta nhìn ta bỡ ngỡ
Anh và em chưa quen
2.
Cà phê Paris
Vài francs bỏ máy
Vừa đầy cái ly
Uống xong liệng đất
Vội vàng bước đi
Cà phê Paris
Làm queue nhấn nút
Máy nói năng chi
Máy xoay vun vút
Cô mơ mộng gì
Cà phê Paris
Hỡi đôi mắt nhỏ
Nhìn em cuồng si
Tình yêu chưa tỏ
Đã đành chia ly
3.
Paris cà phê
Thiếu em tóc rối
Vạt nắng chiều quê
Thiếu em tiếng nói
Ru đời hôn mê
Paris cà phê
Vắng em còi tạm
Sàigòn môi tê
Vắng em cay đắng
Câu hát xuân thì
Paris cà phê
Sao bằng góc phố
Em ngồi quán khuya
Sao bằng nỗi khổ
Đến rồi không đi
Paris cà phê
Chỉ làm anh nhớ
Một miếng vỉa hè
Em chờ ai đó
Nước mắt đầm đìa
4.
Em chỉ thấy credit
Trong cà phê nhấn nút
Vội vàng em bước đi
Theo máy quay vun vút
Như mồi trạm métro
Đúng y boong từng phút
Như ordinateur
Không hề sai một chút
Này đây chiếc bánh ngọt
Này đây là hộp kem
Và này đây hotdog
Chỉ anh nhấn nút nào
Ra tình yêu hạnh phúc
Ra mây gió trăng sao
Ra niềm đau ray rứt
Ra trở gối chiêm bao
Nửa đêm em chợt khóc
Thương đời mình hư bao
5.
Cà phê Paris
Uống ngồi hay uống đứng
Một ly như ngàn ly
Uống ngoài hay uống quán
Ngàn ly như một ly
Uống trưa hay uống tối
Ngàn ly như một ly
Cà phê Paris
Nhẩn nha cần chi vội
Một ly là một ly
Mặc thời gian réo gọi
Ngàn ly là ngàn ly
Mặc máy ngu dục hối
Một ly là một ly
Yêu nhau vì nhau đợi
Ngàn ly là ngàn ly
Cà phê Paris
Cuộc đời nhiều thay đổi
Cõi người vẫn vô vi
Hỏi đi em cứ hỏi
Hạnh phúc nhấn nút gì
Montreuil, 1-1984
Nguồn: Duyên Anh, Em, tôi, Sàigòn và Paris, Người Dân xuất bản, 1989