Sông Nước Lững Lờ, Khói Núi Xa
Vương Thanh
Sông Nước Lững Lờ, Khói Núi Xa
Kính tặng thi nhạc sĩ Yên Sơn
Dòng sông nào đưa ta đến chân trời xa thẳm
Khói sương mịt mờ ẩn hiện dãy non xanh
Dăm cánh hạc vàng bay lượn vòng quanh
Ta bước lần theo đường mòn lên núi
Thấy một gia trang, thả bước vào chơi
Gọi không ai kẻ trả lời
thơ văn nhạc truyện khắp nơi trong nhà
nhủ thầm: người đâu thật lắm tài hoa
nhưng đâu chỉ có thế mà thôi đâu
nhìn xem: kiếm, đàn, áo võ treo cao,
rõ là: võ lâm cao thủ rừng sâu
huyền đai bát đẳng quá ngầu phải không ?
Còn đang cảm thán trong lòng
Lại nghe một khúc hồ trường ngâm vang
“hồ ... trường, hồ ... trường, ta biết rót về đâu...
rót về đông phương, nước biển đông chảy xiết sanh cuồng loạn
rót về tây phương, mưa tây sơn từng trận chứa chan...”
Thanh âm, chao ôi, cảm khái vô vàn
Trên sông, khe núi bỗng đầy tràn Yên Sơn.