Sometimes I Wish...

Sometimes I Wish...  


Sometimes I wish

I were a part of the turning wheel

of Infinite Space and Time,

to cherish and spread

the ten thousand wonders of the mortal lands.

Connecting the Past and Present,

the hearts and dreams that soar above the mountains...


Amidst the Milky Way, clouds of twinkling stars,

millenniums of light-year travel from afar,

are those celestial orbs still there today,

or just a shadow

of a dream

long passed away…


Sometimes I wish

I were the Wind to wander across the world

Today: frolicking in the bustling harbor

Tomorrow: from a secluded haven,

floating on nature music in lovers' autumn,

envisioning a pair of hazel eyes

reflecting pools of liquid moonlight…


See over there the lines of pine trees on the hilltops,

stretching upward proudly toward the sun,

embracing light, wind and dewdrops,

waving their arms toward the far horizon...

Miles out in the Western Sea,

dolphins dancing in boisterous glee.

Rippling waters and ocean tides,

forever singing The Song of Death and Life!...


Sometimes I wish

I were an enchanted river of poetic dreams

To empathize with thousands of spiritual kins:

Moments of deep sorrow and sparkling mirth,

laughter, hope, despair, and soul rebirth.

Images of warriors sharpening swords under the moonlight

Their spirits still echo in nature with their might.

And from the women chambers,

silent tears calling out to their husband soldiers...

The loneliness so heavy, like a tangible fog,

wrapping in dark gloom the fragile human heart.

O God! Why’s Fate chosen so often blind

to sever Love from Love

on the long journey of Life...


Vuong Thanh

Đôi Khi Tôi Ước...


Đôi khi tôi ước

tôi là một phần tử của bánh xe luân chuyển

dòng Thời Không vô tận

để mến yêu và chia sẻ muôn vàn kỳ ảo của nhân gian.

Nối Xưa, Nay những tâm hồn và ước mơ lồng lộng non ngàn...


Giữa Thiên Hà, những đám mây tinh tú lấp lánh

Bao ngàn năm ánh sáng xa xôi

Có thực còn hiện hữu hay không

Hay chỉ là bóng mờ 

một giấc mơ 

trong quá khứ?


Đôi khi tôi ước

tôi là cánh Gió lang thang bốn phương trời

Hôm nay - rong chơi trên bến tàu nhộn nhịp

Ngày mai - lại từ một nơi ẩn náu lặng yên

nhẹ nhàng trôi trên dòng suối nhạc thiên nhiên

trong hương mùa thu ngọt ngào tình ái

Tôi như thấy một đôi mắt xanh xanh màu ngọc bích

lung linh ngời sáng muôn giọt tơ trăng…


Kìa! Hãy nhìn xem những dãy thông trên ngọn đồi cao

Vươn mình lên tới ánh mặt trời

Đón chào ánh sáng, gió, và sương mai lóng lánh

Vẫy tay chào tới những chân trời xa thẳm

Ngàn dặm xa, nơi biển rộng miền tây bắc

Đoàn cá heo bơi lội, vui chơi

Hồn ta như lạc giữa trùng khơi

Nghe biển hát "Khúc Sinh Diệt Ca" bất tận…


Đôi khi tôi ước

Tôi là một con sông huyền diệu

Chứa muôn vàn mộng ước của thi nhân

Nghe lòng cảm thông cùng bao tâm hồn đồng điệu

Những lúc hận sầu, cùng những khi vui sướng

Những tiếng cười rộn rã, niềm hy vọng, và sự hồi sinh

Những hình ảnh bao tráng sĩ mài gươm dưới nguyệt

Linh hồn họ còn vọng vang bầu nhiệt huyết

Và từ những khuê phòng thiếu phụ

Những giọt nước mắt thầm lặng

Gửi đến người chồng đang chinh chiến phương xa

Nỗi cô đơn nặng nề như sương mù dày đặc

Bao bọc con tim trong bóng tối xót xa

Thượng Đế Hỡi!

Sao vận mệnh con người thường như mù quáng

Sao lại tách rời những kẻ yêu nhau

Trong cuộc đời đã chất chứa lắm u sầu...


Translated by Vuong Thanh, 08.2017