Dinh Điền Coffee / Cà Phê Dinh Điền
by Cao Nguyên


Dinh Điền Coffee / Cà Phê Dinh Điền
Author:  Cao Nguyên

English translation by Vuong Thanh, 2019


Hey, shop owner lady, give us some more chairs.

We’ll sit here under the old pine tree.

These old pine trees remind us of a lot of memories

after over forty years of changing skins and leaves.


Like you and me, we have changed our residences many times.

But we still long for the faraway mount’n ranges,

running across Chư Pao to the Virgin Mother’s hill.

Standing from Dragon Chin, one can see the Plieme’s top.

I remembered walking on the dry, cracked paved roads

that were stained with the blood of my fellow brothers.


Let’s drink – don’t grieve over the past.

Each drop of coffee is bitter, but still tastes great,

like the past months and years – very sad, but also beautiful.

We were zealous even in our unhappiness.

Since I started on the harsh journey,

I’d met and seen a lot of sufferings.

My heart broken many times with the pains of loss...


Drink it up, the coffee’s getting tasteless.

Night’s coming and it’s getting cold.

Let’s keep both the sad and happy memories of those days

as gifts to our children.


Oh. Goodbye Young Shop Owner Lady,

“Miss Pleiku with red cheeks and rosy lips.”


Này cô chủ, cho thêm vài chiếc ghế

bọn tôi ngồi đây dưới cội thông già

những cội thông nhắc bao điều kỷ niệm

sau hơn bốn mươi năm thay lá đổi da


như bạn và ta, đã bao lần thay nơi trú ngụ

vẫn cứ nhớ về những đỉnh núi xa

qua Chư Pao, đến đồi Đức Mẹ

đứng từ Hàm Rồng thấy đỉnh Pleime

những dấu chân ta trên đường khô nức nẻ

còn đọng hồng giọt máu anh em


uống đi chứ - ngậm ngùi chi quá khứ

giọt cà phê nào cũng đắng, nhưng ngon

như những tháng năm qua - rất buồn, mà đẹp

vẫn nhiệt nồng trong nỗi xót xa

từ lúc bước vào cuộc hành trình cay nghiệt

ta đã đi, chân chạm lắm thương đau

tim đã vỡ với bao lần ly biệt...

uống hết đi, mùi cà phê đã nhạt

đêm đang vào, sương xuống lạnh vai

hãy cất giữ những buồn vui thuở ấy

làm của hồi môn cho con cháu chúng mình !


Thôi tạm biệt nhé - cô chủ nhỏ

"Em Pleiku má đỏ môi hồng".