Chuông Gió
Ý Anh
Tôi vẫn thích có một cái chuông gió treo ở hiên nhà, vừa để trang trí vừa được nghe âm thanh trong trẻo của những cái chuông nho nhỏ xinh xinh. Có duyên đi thăm Tu Viện Cát Trắng tại thành phố Mims ở Florida này tôi mới mua được một cái kết bằng sáu cái chuông cho đúng nghĩa là “phong linh” hay chuông gió. Cuối dây chuông là sáu chú bướm đang dang cánh làm tôi lại nghĩ đến chuyện tình “Lan và Điệp”!
Tiếng chuông gió của tôi vang leng keng nghe như tiếng khánh làm sống động không gian êm ả chung quanh. Cái không gian này của chuông bây giờ là sân sau nhà tôi. Sân thoáng rộng nhìn ra một cái hồ nhỏ có vài ba chú vịt chậm rãi bơi quanh, thỉnh thoảng cò hạc bay về gọi nhau rôm rả. Tôi hay ra sân ngồi với ly cà phê sáng, ngắm hồ, nghe gió, nếu trời không mưa.
Bây giờ là cuối tháng hai. Tôi dọn về đây như thế vừa được 2 năm tròn. Tháng hai năm nay mùa đông vẫn còn ngự trị một cách khắc nghiệt vài nơi trên vùng Bắc Mỹ. Nhưng miền Nam dưới tôi nắng ấm chan hoà, gió nhẹ như gió xuân, mây xanh như vào hạ. Và cuộc sống của tôi ở đây dần dần ổn định như cây trồng đã quen đất, rễ đâm nhánh, thân nẩy chồi bung lá. Tôi quen nghe tiếng gió chạm vào chuông mỗi ngày đến nỗi khi không nghe chuông vang tôi cảm thấy vắng lạ, nhìn chuông hỏi gió ở đâu.
Vẫn là gió tháng hai trong vắt
Đọng hương xuân vàng cánh mai hoa
Chim vui theo gió vỡ oà
Hót lên cùng gió hiền hoà chào nhau.
Vẫn là gió của ngày tôi đến
Cuối tháng hai tròn trịa gió lên
Khánh cười nghe gió gọi tên
Mây lên màu nắng ngày thênh thang hồng.
Ý Anh
Vero Beach, 2/26/2023