Thuỷ tiên
Vũ Hoàng Chương
Từng non giạo cánh bể giong thuyền
Mở một phương trời hỏi túc duyên
Người kết thơ Mây còn có Mộng
Hoa soi gương Nước hẳn là Tiên!
Chén vàng đâu đó lìa trăng xuống
Gót ngọc này đây vượt sóng lên
Trong cõi yên ba đều khác tục
Có gì trong rượu, hỡi Thanh Liên!