Mây suối về đâu
Vũ Hoàng Chương
Trước đây mười chín năm
Anh vừa hai mươi tuổi
Em cũng vừa trăng rằm
Tóc thơm còn bỏ suối
Học tan chiều mỗi buổi
Đón nhau tận cổng trường
Hai xe cùng giong ruổi
Hồn mơ về một phương
Ôi đẹp nhất con đường
Cửa Đông về Cầu-Gỗ
Nắng đào cây lá vương
Men xuân ngập hè phố
Đóa hoa Tình đợi nở
Trong một phút thần tiên
Làn môi ai bỡ ngỡ
Cặp mắt ai triền miên
Thấy anh đăm đắm nhìn
Cúi đầu Em đỏ má
Như hiểu niềm van xin
Như hẹn cho tất cả
Đêm ấy về đôi ngả
Gác trọ với lầu trang
Giấc mơ đầy bóng Gã
Chiêm bao đầy bóng Nàng
Hè sang hay thu sang
Vẫn mùa xuân bất diệt
Tuổi đá như tuổi vàng
Có riêng vàng đá biết
Đêm nào xanh bóng nguyệt
Vai kề tay nắm tay
Bước vào trang tiểu thuyết
Đôi ta liều lắm thay
Sóng mắt quá chừng say
Môi hồng rượu ân ái
Tình vẫn tình thơ ngây
Lòng đã lòng điên dại
Thế mà... Chưa kịp hái
Giấc mộng chỉ còn hương
Khói mây mờ mặt ải
Thề hoa trăng một phương
Mất về đâu con đường
Học tan chiều mỗi buổi
Nắng đào cây lá vương
Hai xe cùng giong ruổi
Có chàng hai mươi tuổi
Cùng cô bé trăng rằm
Thơ Mây dìu tóc rối
Trôi theo mười chín năm.