Im lặng (THT)
Vũ Hoàng Chương
Em biết anh chờ em ngã ba
Trường-Thi Ngõ-Huyện vắng người qua
Đi chung một quãng, chiều tan học
Chẳng nói “yêu” mà yêu thiết tha.
Em biết anh chờ em ngã tư
Hàng-Khay Hàng-Trống để trao thư
Lời “yêu” chẳng viết nhưng trong ý
Ta đã cùng chia một động từ.
Em biết anh chờ em góc nào
Của Hồ-Gươm xanh như chiêm bao
“Lựa hoa cài tóc cho em nhé!”
Thầm dặn... không là “yêu” đó sao?
Em biết ngay từ buổi nắng phai
Giùm em thử áo đỡ ngang vai
Bàn tay anh chạm vào da thịt
In dấu “Tình-Yêu” lửa cháy dài.
Em biết, trời ơi!... những buổi chiều
Nghe trong im lặng nẩy mầm “Yêu”
Những đêm tay nắm tay, ngồi học
Càng học bao nhiêu quên bấy nhiêu!
Im lặng cùng nhau sống giấc mơ
Tưởng như không tỉnh lại bao giờ...
Còn e đời chẳng tin là thật
Anh học làm thơ, em chép thơ.
Hà Nội, 1937