Đêm
Võ Thị Như Mai
Đêm
ta chạm bóng mình
hình như là gió
tự tình lao xao
Đêm
chân bước thấp cao
ngẩn ngơ lối rẽ
đếm sao trên đầu
Đêm
dấu phép nhiệm mầu
tiếng ai thủ thỉ
kéo nhàu giấc mơ
Đêm
chị thức làm thơ
ca khuya chạnh buốt
miền bơ vơ trầm
Đêm
giun dế thì thầm
hồi chuông lảnh lót
nảy mầm chồi xanh
Đêm
va đập lanh canh
bập bùng ngọn nến
mùa hanh hao gầy
Đêm
mây hứng đầy tay
sương khuya đẫm ướt
anh say giấc nồng
Đêm
mơ vẽ rắn rồng
đợi ngày giăng nắng
má hồng như mai
Võ Thị Như Mai