Ngoảnh lại trời Nam
Tương Phố
Ngoảnh lại trời Nam, lệ chứa chan...
Ái ân, thôi, đã lỗi muôn vàn!
Thương chàng một phút rồi công nghiệp,
Tủi thiếp trăm năm héo ruột gan,
Sinh tử ngẫm buồn cơ tạo hoá
Truân chuyên thêm ngán nỗi hồng nhan.
Từ đây, non nước ngày xa vắng,
Chiếc bách con chèo cảnh thế gian!
1920
Nguồn: Tương Phố, Mưa gió sông Tương, NXB Bốn phương, Sài Gòn, 1960