Bình minh

Tuệ Sỹ


Tiếng trẻ khóc ngân vang lời vĩnh cửu

Từ nguyên sơ sông máu thắm đồng xanh

Tôi là cỏ trôi theo dòng thiên cổ

Nghe lời ru nhớ mãi buổi bình minh

Buổi vô thủy hồn tôi từ đáy mộ

Uống sương khuya tìm sinh lộ viễn trình

Khi nắng sớm hôn nồng lên nụ nhỏ

Tôi yêu ai, trời rực sáng bình minh?

Đôi cò trắng yêu nhau còn bỡ ngỡ

Sao mặt trời thù ghét tóc nàng xinh?

Tôi lên núi tìm nỗi buồn đâu đó

Sao tuổi thơ không khóc buổi bình minh?


Nguồn: Tuệ Sỹ, Giấc mơ Trường Sơn, An Tiêm xuất bản, California, 2002