nét nhìn rạng đông
Tuệ Mai
CHO THANH NHU-NGỌC HẢO
TUỆ MAI
Này tôi , tôi với đêm dài
như ngày tháng đã ... như mai mốt còn ...
Xe khuya chào vội phố buồn
bánh quay da diết nghe mòn dấu sương
cây nghiêng bóng lặng mặt đường
lá ngong ngóng gió, cành thương lá sầu
Này tôi, tôi với đêm thâu
nghe thương ngơ ngác nghe cao dỗi hờn
nhìn lui cồn cát trống trơn
biển xuân nhắc chuyện dã tràng ... thế thôi
Còn tôi, tôi với đêm dài
ngủ trên trang sách, ngủ ngoài sân mưa
ôm vùng đất hẹn trăm hoa
mộng xây biết mấy cho vừa trước sau
Và tôi, tôi với đêm sâu
chợt đau vai yếu chợt đau sử buồn
quãng dài tanh tưởi máu xương
quê hương thí điểm quê hương nát nhầu
còn gì đâu ? còn gì đâu !
muôn con mắt lạc trông nhau rã rời ...
Nhưng tôi, tôi với đêm dài
thức trong dòng họ thức ngoài trăm dân
điêu linh hằn sử bao lần
cũng qua cũng vượt cũng dần vươn lên .
Nên tôi, tôi với đêm hiền
vòng tay mở rộng nét nhìn rạng đông .