Áo bông che bạn

Tú Xương


Hỡi ai, ai có thương không?

Đêm mưa, một mảnh áo bông che đầu

Vì ai, ai có biết đâu?

Áo bông ai ướt khăn đầu ai khô?

Người đi Tam Đảo, Ngũ Hồ

Kẻ về khóc trúc Thương Ngô một mình

Non non nước nước tình tình

Vì ai ngơ ngẩn cho mình ngẩn ngơ!