Tiễn Nguyễn Biểu đi sứ

Trần Quý Khoáng

Mấy vần thơ cũ ngợi hoàng hoa,

Trịnh trọng rày nhân vẳng khúc ca.

Chiếu phượng mười hàng tơ cặn kẽ,

Vó câu nghìn dặm tuyết xông pha.

Tang bồng đã bấm lòng khi trẻ,

Khương quế thêm cay tính tuổi già.

Việc nước một mai công ngõ vẹn,

Gác Lân danh tiếng dõi lâu xa.


Việt Nam sử lược của Trần Trọng Kim chép: Tháng tư năm 1413, Trương Phụ đem quân đánh Nghệ An, quân Quý Khoáng bấy giờ mười phần chỉ còn ba bốn, lương thực lại không có, phải bỏ chạy vào Hoá Châu. Trước Quý Khoáng đã mấy lần cho người sang Tầu cầu phong, Minh Đế không cho, đem giết sứ thần đi. Nay Quý Khoáng lại sai Nguyễn Biểu ra cầu phong với Trương Phụ. Trương Phụ bắt giữ không cho về. Nguyễn Biểu giận mắng Trương Phụ rằng: “Chúng bay trong bụng thì chỉ lo đường chiếm giữ, ngoài mặt lại giương tiếng đem quân nhân nghĩa đi đánh dẹp; trước thì nói sáng lập họ Trần, sau lại đặt quận, huyện để cai trị, rồi tìm kế để vơ vét của cải, ức hiếp sinh dân, chúng bay thật là đồ ăn cướp hung ngược!” Trương Phụ tức giận đem giết đi.

Trần Quý Khoáng