Tình Tự Đêm 


 Trần Hạ Vi


Đêm thánh thiện nhuộm màu sương ân điển

Bến mê xa gãy đổ ngón tay người

Ta vẫn đếm từng ngày dần quán trọ

Vun xới đời trồng tưới tưới mảnh vui


Đêm thao thiết đêm nhung mềm khép mắt

Dáng em ngoan mái tóc gối lên ngày

Và sương đến phủ mờ tình chăn chiếu

Nét môi cười biển ấy cưới tàn phai


Đêm nhặt nhạnh đêm nghiêng mình trống vắng

Đến tàn mai vẫn nhớ gọi tên người

Một đôi lần một đôi lần lơi lả

Bẽn lẽn hờn nguyệt quế khóc lả lơi


Cánh môi nhỏ non hơn vầng trăng khuyết

Một sợi mờ rủ bóng xuống trăm năm