Ô Cửa Mùa Đông


Thùy Vy

Em cầm trên tay mùa đông 

đi dọc triền nỗi nhớ 

va vào dư âm một thuở 

chòng chành ký ức em.

.

Con phố nghiêng về đêm 

cung đường quay mãi

những sợi mưa buồn đan lại.

.

Em đi dọc hành lang 

chạm hàng cây xao xác 

rưng rức chiều 

rưng rức em.