Trách mình nhớ thuở hàn vi


Thùy Vy

Lâu ni không buồn đi đâu

nên chẳng còn chi để viết

ngồi ngẫm chuyện tình ly biệt

nhớ hoài cái thưở hàn vi.


Chị bảo. mi về đó sướng

anh bảo. thằng ấy rất hiền 

lại mê đàn ca thơ phú

ừ thì. chừng ấy. em mê.


Bao mùa đông qua xuân tới

bao ngày lá đổ về chiều

ừ thì. bao ngày em đợi

anh mãi chìm trong cơn mê.


Giờ nghe ngoài thềm mưa rơi

tiếng mưa làm lòng rả rích

đêm đông nỗi niềm cô tịnh

trách mình. nhớ thưở hàn vi.