Tri Kỷ


Thùy Vy

Anh đã làm gì khi sợi nắng lung linh 

giọt sương sót lại 

nụ hồng chúm chím 

nép mình vào lá tơ .


Anh đã làm gì những lúc mặt hồ 

lặng nhìn thầm thỉ 

hương sen thở vào người.


Và làm gì mỗi lúc thảnh thơi 

sau một ngày bận bịu 

những định luật 

định lý 

ký tự 

bản văn.


Anh biết không dưới ánh trăng 

em thường nghĩ chúng mình tri kỷ 

dường như vũ trụ 

không đủ đầy để nghĩ về nhau 

không phiền lụy 

không điểm tô phù phiếm 

thiên hạ tỷ tỷ người 

chỉ anh & em.


May mắn mỗi đêm 

chuyện trò qua mắt xanh vũ trụ.

 

Anh! 

vậy là đủ.