Riêng Em
Thùy Vy
Chẳng nơi nào trên phố không anh
cả bình minh và hoàng hôn anh ạ
tiếng còi xe ồn ào vội vã
hương chiều phả vào em.
Khi khắp phố sáng đèn
nơi nào thường lui tới
những lần em dỗi
như anh vụng về.
Một năm bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
em ngả vào Xuân
ôm hương vào Hạ
nhẹ nhàng cùng Thu
ủ mình Đông giá
chẳng buồn
đã có anh.
Có thể mọi người nhìn em giao diện chòng chành
tất cả một phiên
chỉ em là khác
đời một tấc
cần gì đong đo đếm
vốn mỏng manh vô thường.