Mời Say
Phương Hồ
Nghe "Mời Say", Đoàn Yên Linh diễn ngâm
Nào say, thử một phen say
Ly ta, ly bạn, ly đầy, ly vơi
Uống say ta uống quên đời
Ta say, xin chớ có cười ta say
Ly này: uống hết chua cay
Ly này cho vợ, ly này cho con
Ly này cho nước cho non
Ly này bè bạn hãy còn nổi trôi
Ly này ly rượu luân hồi
Uống say ta uống quên đời còn ta
Ly này cho chị phương xa
Chị ơi rượu nhớ em hòa lệ chung
Ly này đau xót vô cùng
Quê cha, đất tổ, núi sông ngăn rồi
Uống cho điên đảo đất trời
Uống say, uống mãi, chưa vơi cơn sầu
Ly này sương tuyết pha màu
Bụi đường mưa gió rượu đau uống tràn!
Ly này thương nhớ mênh mang
Giấc mơ thuở ấy tiếng đàn hôm nay
Uống hoài, uống nữa cho say
Quên đêm thao thức, quên ngày cô đơn
Uống cho lắng xuống tủi hờn
Tóc xanh một sớm chiều hôm trắng rồi
Cạn ly mình với mình thôi
Đâu khuôn mặt bạn, ôi đời vắng tanh
Nghiêng ly dốc cạn thế tình
Uống cho tan biến cái hình phù du
Rót tràn, uống nữa say nhừ
Bồng bềnh một cõi ảo hư kiếp người
Tôi xin ly rượu ngậm ngùi
Uống say để nhớ mình người Việt Nam
Thương quê kiếp nạn gian nan
Thương tôi thương bạn ngỡ ngàng hôm nay
Hãy còn lại một ly đầy
Tạ ơn Thượng Đế ly này, Ngài ơi
Đã cho tôi được làm người
Để say, để khóc, để cười HA HA!
Phương Hồ