Tạ Ơn Người
Phạm Ngọc Lan
Em về vào đúng tháng mười
Thăm màu hoa nở vàng tươi trên đồi
Lòng nghe xao xuyến bồi hồi
Đưa tay hái nụ, mà thôi, ngại ngùng
Hương hoa thoảng những nhớ nhung
Gợi trong ký ức một vùng trời mơ
Gặp nhau, đâu phải tình cờ
Vì ai em đã vương tơ cuộc đời
Nẻo trần gian bước rong chơi
Tạ ơn người đã một thời cho nhau
Mai này gặp lại biết đâu
Trên đồi vẫn thắm một màu hoàng hoa
Để đời em mãi thiết tha
Mượt mà lục bát thật thà ca dao
Này anh, xin chút ngọt ngào
Tháng mười, từ đó bước vào vườn thơ