Mùa Đông Buồn Nhớ


Nhung Trương


Chợt nghe buốt lạnh cõi lòng

Len theo giá rét mùa đông đang về

Thời gian trôi nhẹ lê thê

Ngày buồn khắc khoải, đêm đê mê sầu


Quê hương xa cách đã lâu

Nhớ về cố quốc thêm đau đớn lòng

Bao năm ngồi đếm mùa đông

Quá khứ dần khuất theo dòng thời gian


Phân vân tâm trạng ngút ngàn

Thả theo mây gió mơ màng trôi xa

Thiên nhai, hải giác, quan hà

Cô đơn lữ khách bôn ba xứ người


Cố quên dĩ vãng một thời

Xen trong ký ức ngậm ngùi nỗi đau

Đếm từng mùa lướt trôi mau

Tuổi xuân đánh mất thuở nào xa xưa


Ngủ vùi nay đã đủ chưa

Dậy đi, thức tỉnh tiễn đưa cơn sầu

Ngồi yên lặng lẽ đêm thâu

Để cho giá buốt tràn vào tim côi


Nét xưa dẫu đã phai phôi

Quê nhà nhìn lại cảnh đời buồn tênh

Non cao dốc đá gập ghềnh

Ngăn sông cách núi đôi bên muôn trùng...