Chiếc Lá Rơi Cành
Nguyệt Lệ
Nếu một ngày cây thấy lá vàng rơi
Có cảm thấy nỗi buồn khi mất lá
Cây khô cằn một tấm thân tàn tạ
Đâu còn ai tri kỷ bóng bên đời
Lá xa cành cây cảm thấy đơn côi
Lá cũng vậy vì thấy mình lạc cội
Bởi quy luật ngàn đời không thay đổi
Lá vàng rơi cho cây nẩy thêm chồi
Người đời dẫm lá đau mà không nói
Lá xa cành cho lộc trổi mầm xanh
Chết thầm lặng cho đời thêm bóng mát
Lá vàng rụng cho cành còn mãi sống
Cây cô đơn trong sương nắng muộn màng
Một ngày kia khi về cõi vĩnh Hằng
Cây và lá cùng chung dòng sinh diệt
Lá rụng cành cho cây trổ mầm xanh