Nhớ Anh
Nguyễn Thúy
Dối Mẹ Cha em đã đến Giáo Đường
Noel ấy quỳ cùng anh cầu nguyện
Rất tin Chúa dù em người ngoại đạo
Mong được Người ban chỉ phúc se duyên!
Nhờ ơn Chúa anh em được bình yên
Vẫn bên nhau mỗi lần anh về phép
Là gái quê duyên đầu em khép nép
Chỉ trông chờ và chỉ biết yêu thôi!
Rồi Xuân qua Mẹ biết mình kết đôi
Thương anh hiền đẹp ngoan Cha chấp nhận
Và từ đó hai mình thôi lo lắng!
Em vẫn chờ và vẫn mãi chờ anh!
Thời chiến chinh thơ ngây đâu biết được
Bao loạn ly vây bủa hai chúng mình
Trận chiến chưa tàn em đã mất anh
Đau xót quá cả bầu trời nước mắt!
Từ đấy tim nát tan đau quặn thắt
Sợ chiến chinh và mãi nhớ về anh
Bao lần vàng trăng xuyên thấu qua mành
Không vá nổi con tim đau rỉ máu!
Noel này lại sắp về khắp nẻo
Nhớ về anh biết tìm tận nơi đâu?
Dù tim đau qua nhiều cuộc bể dâu
Dẫu tan nát vẫn vì anh thao thức!
Nhớ về anh, em yêu hoa hồng thắm
Hoa anh em mình thích ngắm ngày mưa
Hồng hôm nay vẫn đong đầy nước mắt
Khóc vì anh và khóc cuộc tình xưa!