New York Trong Tôi

Nguyễn Thúy

Biển NEW YORK tuyết rơi ôi đẹp quá!

Điều diệu kỳ tôi ngỡ chỉ trong mơ

Với nhiều người điều đó là bình dị

Nhưng với tôi phút ấy hoá thành thơ!

Bão tuyết đổ! Lung linh rơi bất tận

Đàn hải âu lượn mây trắng tuyệt vời 

Tiếng còi tàu văng vẳng biển xa khơi 

Dưới chân tôi bồng bềnh hoa tuyết trắng!

Mưa tuyết đổ lượn lờ trên bến vắng 

Tàu buông neo nhưng không thể ra khơi

Trời mù sương hoa tuyết đẹp chơi vơi

Ngắm cảnh vật lung linh mơ màng ngủ!

Tôi đi trong bão âm mười ba độ

Nước thành băng lơ lửng giữa trùng dương 

Cây phủ đầy hoa tuyết trắng vấn vương!

Cành không lá chơi vơi thân đơn độc

Đi trong tuyết tôi cứ ngỡ là tiên cảnh 

Thần Tự Do giữa đảo Liberty

Tay đuốc Thần, tay kinh Thánh uy nghi

Người tỏa sáng Tự do vì thế giới!

Tôi ngưỡng mộ Nữ Thần nên đã tới 

Nhưng hôm nay tàu không thể ra khơi

Món quà quý cháu thương mời bay mất 

NEW YORK buồn trăn trở mãi trong tôi...


Nguyễn Thúy