Giàn Mơ
Nguyên Thu
Anh thắp lồng ngọn nến
Sáng hơn hạ huyền trăng
Em hình dung có tiếng
Ai khẽ cười giòn tan
Rải hạt mầm tuổi mới
Giây mơ bắt giàn leo
Một vùng trời xanh biếc
Nụ non trở mình chiều
Đợi sương qua khóm nắng
Từ giọt vỡ tìm trăm năm
Đợi đêm qua từng luống
Ru say mềm môi ngoan
Sương đêm thấm đầy ngực
Chiếc lá treo cuối mùa
Như tình anh hư ảo
Tìm vào giấc ngủ sâu