Quê Tôi


 - thơ Nguyễn Thị Ngọc Dung


Quê tôi thuở má thơm hồng

Long Biên, Yên Phụ, Núi Nùng mến thương

Ngày ngày cô bé Trưng Vương

Áo lam xe đạp đến trường tung tăng

Hàng Ðào, Hàng Bạc, Hàng Ngang

Quanh Hồ Hoàn Kiếm dăng hàng đôi ba

Bên bờ phượng đỏ la đà

Lung linh năm tháng ngọc ngà nhởn nhơ


Quê tôi thuở mới làm thơ

Sài Gòn, Phú Nhuận, Bàn Cờ rộn vui

Có người yêu nét cười tươi

Nghiêng nghiêng hứng cánh hoa rơi bên đường

Làm thơ ấp ủ vấn vương

Bóng người thấp thoáng biên cương đi về

Tình yêu đắm đuối cơn mê

Ðã tan theo nắng mùa hè xa xôi


Quê tôi còn lại ngậm ngùi

Sông thương núi nhớ những lời hẹn xưa

Ðường xưa lối cũ đợi chờ

Người đi biệt xứ vẫn chưa ngày về

Biển dâu mưa gió não nề

Đành quên năm tháng lê thê tuổi đời

Mùa thu lá rụng tơi bời

Quê tôi còn đó một trời nhớ thương.