Nguyệt Sầu


Nguyễn Hồng Linh

Người đi đời vắng tiếng cười

Ngày buồn tháng nhớ lệ rơi nguyệt sầu

Người đi tình bỗng thẩm sâu

Con tim hiu quạnh đêm thâu nhớ người


Người đi phố bỗng chơi vơi

Hoàng hôn nắng nhạt giấu lời đơn côi

Người đi gió bỗng bồi hồi

Cô đơn chiếc lá chia phôi trên cành


Người đi mây hết trong xanh

Cung đàn lỡ nhịp sao đành lãng quên

Người đi phố vẫn gọi tên

Hương xưa thổn thức bồng bềnh vị yêu


Người đi nghiêng ngả trời chiều

Đời ta hoang vắng như diều bay xa

Người đi ve bỗng ngưng ca

Phượng hồng rơi rụng chiều tà hương bay


Người đi ta đợi tháng ngày

Vầng trăng cô lẻ nửa đầy nửa vơi

Người đi day dứt một đời

Rằm trôi một bóng phương trời xa xăm…


02/04/2022