Ngoảnh Lại Một Đời Này Xanh Cỏ

Nguyễn Hồng Linh


Từ người đi cỏ biếc hờn nhàu úa

Chim trong vườn thôi hót khóc mùa rơi

Lá hấp hối tiễn đưa lời ly biệt

Nợ ân tình chưa trả tiếc xuân xanh


Từ người đi trăng lịm chết trên cành

Áo tương tư đã vàng thôi trổ nhánh

Gió khắc khoải hồn quạnh hiu rên xiết

Lệ tràn mi thao thiết ướt ngây thơ


Từ người đi khép lại mùa trăng nhớ

Dấu rêu phong đã chạm cõi tình mơ

Cánh thiên di bỡ ngỡ khuất chân trời

Ta ngoảnh lại một đời này xanh cỏ


Từ người đi đã lạc chết vần thơ

Cung bậc đêm thẫn thờ nghiêng chăn gối

Gió vô ngôn rẽ đường đi trăm mối

Cho đời ta lầy lội tiếc mùa phai...


Nguyễn Hồng Linh

24/03/2020