Vịnh Khuất Nguyên
Nguyễn Công Trứ
Thế nhân giai tuý nhi giai trọc,
Duy ngã độc tỉnh nhi độc thanh. (1)
Thuở hôn hôn (2) ai tỏ dạ trung thành,
Còn nấn ná nữa chi cho bận?
Cô phẫn khí thành thiên khả vấn,
Độc tỉnh nhân khứ quốc cơ không. (3)
Dòng Mịch La dù đục đục trong trong,
Đèn bất dạ hãy soi người thiên cổ.
Bát ngát buổi giang thiên dục mộ, (4)
Tiếng ngư ca còn đồng vọng đâu đây.
Nghĩ tình ai cũng xót vay.
(1) Người đời đều say mà đục/ Chỉ mình ta tỉnh mà trong.
(2) hôn hôn: mờ tối
(3) Cái khí phẫn uất muốn vạch trời mà hỏi/ Người tỉnh bỏ đi rồi thì nước trống rỗng.
(4) giang thiên dục mộ: cảnh trên sông lúc hoàng hôn