Nợ phong lưu
Nguyễn Công Trứ

Cõi trần thế nhân sinh là khách cả,

Nợ phong lưu kẻ giả có người vay.

Trong trần ai, ai biết ai hay,

Làm ra đấng phi thường cho rõ mặt.

Quân tử dụng tâm vô đố tật,

Trượng phu xử thế hữu kinh quyền.  (1)

Bất vưu nhân, bất oán thiên, (2)

Ba vạn sáu nghìn ngày thích chí.

Năm ba chén trà nhân rượu trí,

Một vài câu thơ thánh phú thần.

Nhởn nhơ trong cõi hồng trần,

Gặp ngày chung đỉnh đai cân cũng vừa.

Thảnh thơi bầu rượu túi thơ.


(1) kẻ trượng phu xử xự ở đời có khi theo lẽ thường (kinh), có khi theo lẽ biến (quyền).

(2) bất vưu nhân, bất oán thiên: không trách  người, không oán trời