Bên Kia Nỗi Nhớ


Ngân Khánh

Có sợi nắng vàng nơi xứ lạ

Rớt xuống chiều tà buốt nhớ thương

Nếu ở quê nhà em nhói dạ

Hãy hiểu ở đây đẫm vấn vương


Có giọt mưa buồn nơi đất khách

Gõ nhịp hoài hương năm tháng ơi!

Nếu ở trời xa em hờn trách

Hãy hiểu lòng tôi khắc khoải hoài


Có mảnh tình tôi nơi viễn xứ

Phong kín trong tim kẻo sợ nhòe

Nếu có một lời em nhắn nhủ

Hãy hiểu rằng tôi vẫn hẹn thề


Có vầng trăng lẻ ngơ ngác ngó

Chẳng thấy dòng sông tuổi dậy thì

Nếu ở đầu nguồn em lệ nhỏ

Hãy hiểu trùng dương ray rứt gì


Có nụ hoa vàng đơn độc khóc

Đất mẹ thơm hương đã tít mù

Nếu ở sân nhà cây nẩy lộc

Hãy hiểu vườn người lá buồn khô.