Trông đợi
Ngân Giang
Gió mưa sao chẳng đến tìm nhau?
Nỡ để sông Ngân lạnh nhịp cầu!
Lận đận ví thương tình bốn bể,
Não nùng ngoảnh lại một trời thâu;
Ôi hoa rơi xuống lòng riêng hận
Mà gió bay lên khách bỗng sầu.
Thuyền dẫu có đi không tính lại
Lặng nhìn nước chảy, chảy về đâu?